Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

+4
Livvy Gerrard
Lily - Ella
Titi - [Tu hú]
Corny
8 posters

Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Corny Sun Apr 12 2009, 12:14

Anfield ơi, xin đừng hững hờ!
Tôi đã khóc vì anh rất nhiều lần, gương mặt buồn lặng, đăm chiêu của anh đã ám ảnh tôi không chỉ một, hai lần mà là hàng chục lần.

Tôi đã viết cho anh rất nhiều, trong blog, trong những forum, trong cả nhật ký, có những điều tôi viết để sẻ chia cùng người khác, có những điều tôi viết để gửi đến anh và cũng có những điều tôi viết cho riêng mình suy ngẫm. Từ khi tôi biết đến anh, là tôi biết sự ảnh hưởng vô hình từ người xa lạ đến bản thân là hoàn toàn có thể xảy ra. Những người quen thân với tôi đều biết tôi không phải một người giỏi điều khiển cảm xúc, cũng biết tôi rất nhạy cảm và dễ buông trôi. Khi tôi buồn, tôi sẽ không cố kiềm nén, khi tôi vui, tôi thấy hạnh phúc ở khắp nơi. Từ khi biết anh, cảm xúc của tôi còn phức tạp và khó hiểu hơn rất nhiều. Anh sống cuộc sống của anh, với gia đình, bạn bè, với Liverpool của anh, còn tôi, tôi sống cả trong những vui buồn, hạnh phúc và đau đớn của anh. Anh, một người xa lạ nhưng thân thuộc hơn bất kỳ ai. Viết cho anh thì vô vàn, nhưng hình như chưa bao giờ đứng về phía anh, dõi theo hướng anh nhìn để suy nghĩ xem anh đang nghĩ gì…. Hôm nay, chỉ một cái thở dài của anh đã khiến tôi xót xa, và tôi ngẫm nghĩ, nếu là anh, tôi sẽ cảm thấy như thế nào, cảm xúc chủ quan, không tô vẽ, cảm xúc có thể đoán từ hành động, chứ không phải thứ cảm xúc mà chỉ nhìn anh, rồi viết…

29 tuổi, anh đã thi đấu cho câu lạc bộ thành phố cảng được hơn 10 năm, thi đấu hơn 100 trận và ghi hơn 100 bàn thắng – một kết quả đáng trân trọng đối với một tiền vệ. Từ cậu bé Huyton ngổ ngáo năm nào, chạy những bước bỡ ngỡ đầu tiên trên thảm cỏ Anfiled xanh mướt, anh ngước mắt nhìn những cổ động viên Liverpool trên khán đài. Họ nhìn lại anh, tò mò. “Này cậu bé, cậu là ai thế?”. Họ, vẫn không biết sau này anh sẽ trở thành tượng đài của Anfield và chính anh cũng lo sợ, thấp thỏm, không biết họ có chấp nhận anh không, có yêu mến anh nhưng đang yêu mến những Fowler, Macca hay Redknapp hay không. Với anh, họ là thần tượng, là người hùng, anh không biết rồi một ngày nào đó, họ sẽ nhìn lại và ca ngợi anh hết lời. Hôm nay, vừa ngót 10 năm kể từ cái ngày đầu tiên đó, Steven Gerrard – đội trưởng của Liverpool, chiếc băng mang chữ “Captain” trên tay anh không chỉ là một thứ khẳng định quyền lực mà còn là một biểu tượng cho trách nhiệm, lòng kiêu hãnh và niềm tin. Niềm khát khao của 19 năm mòn mỏi đuổi bắt một danh hiệu. Dù cho Liverpool có làm thế giới nể sợ đến mức nào thì danh hiệu Premier League vẫn trốn chạy họ, vô vọng như đuổi bắt cái bóng của chính mình.

Không còn là một cậu bé, không còn ngỗ ngược với những cú tắc bóng không cần thiết, không còn phung phí sức lực của mình khắp mặt sân, Steven của ngày hôm nay đã trưởng thành, điềm tĩnh và cứng rắn. Một người đội trưởng với cái đầu lạnh và trái tim rực lửa. Một người lãnh đạo của những người lãnh đạo. Nếu hỏi tôi ai có phong cách thủ lĩnh nhất trong thế giới bóng đá, tôi sẽ lập tức trả lời: Steven Gerrard. Không phải vì tình cảm chủ quan dành cho anh, mà là những gì anh đã và đang thể hiện, đang trưởng thành từng ngày. Cho đến bây giờ, anh vẫn đang tiếp tục hoàn thiện mình. Như thế, anh sẽ ngày càng tuyệt vời. Nhưng Gerrard vẫn chỉ là kẻ đứng ngoài đường biên, lặng lẽ nhìn những người đồng đội cùng trang lứa, cùng trưởng thành và nổi tiếng giương cao chiếc cup Premier League, từ người này sang người khác, mà không đến lượt anh. Vì sao? Vì Steven không xứng đáng ư? Hay vì anh đang đặt lòng tin không đúng chỗ, rằng Liverpool không phải một nơi để gặt hái vinh quang? Không. Anh xứng đáng. Và Liverpool là thánh địa của vinh quang, lòng tin và sự thủy chung. Steven sinh ra và lớn lên ở Huyton, Merseyside, dòng máu Liverpool chảy trong người anh, tình yêu Liverpool tồn tại trong tim anh kể từ giây phút đầu tiên anh mở mắt chào cuộc đời. Born to be Red.

Bao nhiêu danh hiệu về với Anfield, bao nhiêu giải thưởng dành cho anh, duy chỉ có một sự nuối tiếc duy nhất từ năm này qua năm khác như một ám ảnh: Premier League. 19 năm với Liverpool và 10 năm với riêng Steven Gerrard, danh hiệu đó tưởng như là nhàm chán với United, Chelsea hay Arsenal nhưng vẫn là một khát khao vô tận với Liverpool – câu lạc bộ có thành tích và bề dày lịch sử bậc nhất nước Anh.

Từ ngày đầu tiên xuất hiện trong ánh mắt ngỡ ngàng của cổ động viên, Gerrard đã mang lại cho Liverpool nhiều danh hiệu. Anh dần dần chứng tỏ vai trò thủ lĩnh, vai trò một vị cứu tinh – một kẻ luôn có thể làm nên những điều không tưởng. Ai nhớ nổi tất cả những cuộc giải thoát mang tên Steven Gerrard? Ai có thể liệt kê tất cả những bàn thắng như tranh vẽ mang nhãn hiệu của riêng anh? Quá nhiều. Phải, chính khi chơi cho Liverpool Gerrard mới được thế giới biết đến, nhưng những điều anh đã làm cho đội bóng thành phố cảng là quá nhiều, quá quý giá và không tưởng.

Có thể anh chưa được như những huyền thoại Kenny Dalglish hay Robbie Fowler, người ta cũng chưa gọi anh là “Chúa” nhưng 29 tuổi, Steven được xếp thứ 2 trong danh sách 50 cầu thủ vĩ đại nhất của LFC, đó chẳng phải đáng kinh ngạc hay sao? Có ai nói anh không xứng đáng, có ai phủ nhận những thành công của Liverpool 10 năm nay đều in dấu chân của Gerrard. Anh có thể không phải “Chúa” nhưng anh chính là món quà vô giá Thượng đế dành tặng riêng cho Liverpool. Mãi mãi thuộc về Liverpool.

Vậy mà đến bây giờ, Anfield vẫn hững hờ với phần thưởng mà Steven khao khát nhất. Liệu từ đây cho đến cuối sự nghiệp, anh có thể chạm vào chiếc cup Premier League hay không? Hay Gerrard mãi mãi là kẻ đứng ngoài đường biên trong những buổi đăng quang danh hiệu cao quý nhất nước Anh?

Mỗi người có một cách biểu hiện nỗi buồn, trong bóng đá, nước mắt của những chàng trai vốn gan lì và mạnh mẽ là không có gì lạ. Nhưng đã bao lâu rồi tôi không thấy Steven khóc? Nghĩ lại thì tôi chưa bao giờ thấy anh thật sự khóc, tôi có thấy mắt anh đỏ hoe, tôi có thấy anh giấu mặt vào hai bàn tay, nhưng chưa bao giờ thấy nước mắt rơi trên mặt anh. Chính điều đó đã ám ảnh tôi. Những cái chau mày, những tiếng thở dài, đôi mắt thất thần, đầu cúi thấp, bóng dáng cô đơn đổ dài trên sân, nhưng tuyệt nhiên không khóc sau mỗi thất bại. Cảm xúc, anh đã cất nó ở đâu? Phải chăng đã vùi nó sâu thật sâu xuống tận đáy lòng, để bền bỉ, cứng rắn, để là một điểm tựa.

Khi nhìn John Terry khóc nức nở sau khi thua cuộc ở chung kết Champions League năm ngoái và được đồng đội ôm lấy an ủi, tôi nhớ đến Steven của tôi. Anh đã rời cuộc chơi ở bán kết, anh không khóc, dù đêm ấy mưa trượt dài trên gương mặt những cầu thủ áo đỏ. Stamford Bridge một đêm mưa tầm tã, nước mưa có thể lẫn cùng nước mắt nhưng tôi khẳng định Steven không khóc. Hình ảnh cuối cùng tôi nhìn thấy vẫn là đôi vai buông thõng, lặng lẽ bước vào đường hầm, khẽ vỗ nhẹ lên lưng những người đồng đội. Thấy John Terry như thế, tôi ao ước được thấy Steven khóc, được thấy anh gục đầu trong vòng tay đồng đội, được an ủi, được xoa dịu, chứ không phải nén chịu đến cuối cùng.

Làm sao để trở thành một người đội trưởng?

- Là trở thành điểm tựa vững chắc cho đồng đội, là người duy trì ngọn đuốc soi đường, là người không bao giờ nghĩ đến thất bại.

Có lẽ đó là câu trả lời của Steven. Vì thế mà anh chẳng bao giờ tỏ ra yếu đuối. Bên cạnh còn nhiều cầu thủ được quyền yếu đuối hơn – những cầu thủ không mang băng đội trưởng, những cầu thủ không buộc mình phải luôn mạnh mẽ, những cầu thủ còn rất trẻ và chưa biết cách kiềm chế nỗi đau.

Tôi hình như có thể hình dung không khí phòng thay đồ ở Anfield sau khi Liverpool thất bại 1-3 trước Chelsea ngày hôm qua – lượt đi tứ kết Champions League. Tôi hầu như cảm thấy khó thở trong một bầu không khí im lìm, tiếng động duy nhất có lẽ chỉ là tiếng tháo giày hay tiếng thở dài nặng nhọc. Chẳng ai nói với ai lời nào, mọi sai lầm giờ nhắc đến chỉ là vô nghĩa. Các cầu thủ ngồi cạnh nhau, mỗi người chìm đắm trong một thế giới riêng của hối tiếc và đau đớn, hay tựa vào nhau để tìm chút an ủi, để biết mình không đơn độc.

Đồng hồ ở Anfield vẫn quay đều, bên ngoài thế giới vẫn chuyển động, đâu đó không xa – những cầu thủ Chelsea đang ăn mừng sôi nổi. Nhưng không gian như dừng lại, ngột ngạt và bức bối như một cơn bão âm thầm quần đập xung quanh những chàng trai áo đỏ. Chính lúc đó, ai sẽ là người xua tan mây mù, ai sẽ vỗ vai những người đang u sầu và bảo họ hãy ngẩng đầu lên?

Benitez? E là không thể, ông ở một cương vị chỉ có thể truyền đạt chứ khó mà tâm sự. Có chăng sự sẻ chia thì cũng không đến mức sâu sắc. Suy cho cùng ông cũng đâu có vắt kiệt sức lực trên sân trong 90 phút.

Còn ai khác ngoài Steven và Carra – một đội trưởng, một đội phó - hai hình mẫu của những cầu thủ trẻ, hai điểm tựa vững chắc và mãi mãi trung thành của câu lạc bộ. Thế nên, cả hai chàng trai ấy, luôn giữ cho mình phải tỉnh táo, buồn như không bi lụy, thất vọng nhưng không buông xuôi.

Có lẽ là khó khăn lắm, nhưng tôi nghĩ Steven đã nói rằng: “Các cậu, chúng ta chỉ mới chơi xong hiệp 1! Tất cả chưa chấm dứt…”

Có lẽ khó khăn lắm, nhưng Steven sẽ cố mỉm cười, để rồi khi tất cả rời đi, còn lại anh với những mệt mỏi, day dứt, nhưng dằn vặt về phong độ không tốt, những ăn năn vì những cơ hội đã bỏ lỡ, anh sẽ tự trách, tự vấn, một mình. Có lẽ tôi sai, và tôi cũng mong tôi sai, rằng thật sự sẽ có ai đó sẻ chia cùng anh. Rằng vốn không như tôi nghĩ: Steven không bao giờ đơn độc trong trận chiến của Liverpool, nhưng anh sẽ phải đơn độc trong trận chiến của riêng mình, trận chiến để giữ sự mạnh mẽ, kiên cường.

Đó là một hình ảnh về người đội trưởng thật sự. Hình ảnh tôi luôn quý trọng.

Nhiều người nói rằng tôi đã thần thánh hóa Gerrard. Không hề, nếu như thế hẳn tôi đã sụp đổ vì thất vọng khi thế giới ầm ĩ lên vì chuyện anh đánh người. Nhưng việc duy nhất tôi quan tâm lúc đó là anh có bình yên hay không mà thôi. Anh sinh ra là một người bình thường, anh có thể nổi tiếng, anh có thể phi thường về nhiều mặt nhưng đến cuối cùng anh cũng chỉ là một con người, anh có thể phạm sai lầm, anh có thể thi đấu dở tệ, tất cả đều là điều tất yếu. Những mỹ từ không biến một người bình thường thành thần thánh.

Tôi yêu quý Steven vì chính con người anh, thẳng thắn hơn bất cứ ai, tuyệt vời hơn bất cứ ai và nhiệt thành hơn bất cứ ai.

Bóng đá chỉ là một trò chơi, như chơi điện tử trên máy tính. Nhưng trong thế giới trò chơi ấy, những nhân vật một là thắng, hai là chết. Khi bạn gục xuống, tức là “Game over!” – tất cả kết thúc. Do đó, hơn ai hết, Steven bị ám ảnh bởi tinh thần chiến đấu đến giây phút cuối cùng và anh thực hiện nó bằng tất cả sức lực. Có lúc anh làm tốt, cũng có lức không, nhưng anh vẫn lấy nó làm mục tiêu để cố gắng. Never say die.

Trong những thất bại, dù xứng đáng hay không xứng đáng, điều sau cùng Liverpool không bao giờ đánh mất đó là một người đội trưởng đầy quyết tâm và những cổ động viên với trái tim rực đỏ.

Rồi sẽ đến ngày Steven rời khỏi Anfiled, vì tuổi tác, có lẽ tôi sẽ nhớ anh lắm, có lẽ tôi sẽ chạnh lòng mỗi khi nhìn Liverpool thi đấu mà không có anh. Nhưng dù có như thế thì Liverpool luôn nằm trong tim tôi, mãi mãi, không có Gerrard, Liverpool dẫu đổi khác như vẫn là một đội bóng tôi yêu quý bằng cả trái tim.

Cho dù là thế, cho dù chẳng cần thêm Premier League mới có thể khẳng định sự quan trọng và những đóng góp của Steven với Liverpool, nhưng một lần thôi Anfield ơi, xin đừng hững hờ…!
Vmelody. Thành viên LFCVN


Được sửa bởi Corny ngày Fri Apr 17 2009, 12:09; sửa lần 1.
Corny
Corny
[L]iv' [G]irls:Tinh thể nhưng không lỏng!

Nữ Tổng số bài gửi : 1523
Đến từ : Gerrard's WC

https://www.facebook.com/CornyG8

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Titi - [Tu hú] Sun Apr 12 2009, 12:46

Hay và cảm động quá! Tớ thấy hâm mộ người đã viết ra tác phẩm này! Đó chắc chắn là một người cực kì lãng mạn và sâu sắc! Cho tớ làm quen với! chop (không phải vì đó là con trai đâu nha!)
Titi - [Tu hú]
Titi - [Tu hú]
..Vừa tu vừa hú..

Nữ Tổng số bài gửi : 778
Age : 30
Đến từ : Trên núi á!

http://360.yahoo.com/tranti93

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Lily - Ella Sun Apr 12 2009, 13:33

Bài này hay quá! Em nghĩ người viết bài này là 1 người nhạy cảm và có 1 tình yêu vô bờ bến cho G8 cũng như Liv.
Lily - Ella
Lily - Ella
----GFCvn----
----GFCvn----

Nữ Tổng số bài gửi : 1162
Age : 29
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Livvy Gerrard Tue Apr 14 2009, 07:23

đây là 1 bài viết rất hay...
nó thật đặc biệt...
...nó khiến lòng ta có cái gì đó không yên...
G8, Livfc, các bạn...và cả chính tôi nữa...
chúng ta đã từng hy vọng, để rồi lại phải thất vọng...
...nhưng không bao giờ cảm thấy tuyệt vọng...
_đó là vì tình yêu nơi sâu thẳm của trái tim mỗi ng đối vs trái bóng_
-- nơi mà tình yêu chỉ có sự bắt đầu mà không bao giờ tồn tại điểm kết thúc --
Anf chính là 1 nơi như thế
...đó là miền đất lành để các Liverpudian đặt trọn niềm tin yêu hy vọng...
bây giờ như vậy và mai sau cũng thế

Liverpool - bạn là niềm tự hào của tôi
Livvy Gerrard
Livvy Gerrard
----GFCvn----
----GFCvn----

Nữ Tổng số bài gửi : 2058
Age : 31
Đến từ : Livvy's land

https://gerrardfanclub.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Tit Fri Apr 17 2009, 11:15

Mọi người cố gắng đọc hết nhé.Tình cờ đọc được qua blog Anton. Corny thấy ý nghĩa và đáng đọc lắm nên mới copy sang GFCVN, tiện thể đóng dấu bản quyền bài viết này luôn.
@Điều đặc biệt là chủ nhân bài viết là một chàng trai nhé. Đọc xong fan nữ nào muốn làm quen thì giơ tay ^^



Bài viết này đâu phải của anh Anton nào đó đâu em. bài này là của chị Vmelody cơ mà. Nếu chị nhớ không nhầm bài viết này ở trong topic của fan Liv dành cho Gerrard ở trong LFCVN
Link 1
Link 2

Ai chứ chị Mel đã viết thì chuẩn không cần chỉnh. Chị là người chị tuyệt vời nhất có tình yêu với Gerrard sâu đậm như mình. Mỗi khi có tin mới về Gerrard chị update sớm lắm. Đây là 1 Liverpudlian đích thực. Sẵn đây PR cho chị yêu :))

Nhân đây, có ai xem lễ kỷ niệm 20 năm thảm họa Hillsborough ko?Chưa từng thấy cổ động viên nào tuyệt như Liverpudlian. Còn anh yêu hôm đó manly không tả được. Bài hát để tưởng nhớ 96 con người đã ra đi thì hay thôi rồi. Ấn tượng mãi :). Lại tiện thể, nếu mọi người muốn xem về lễ kỷ niềm thì vào đây nhưng chỉ có phần cuối buổi lễ thôi. Có cả 2 bài hát Tit kết nhất cảu Liverpool FC đấy :D. Cả buổi lễ đã chứng minh Liverpool là đội bóng tuyệt vời nhất :x.
Tit
Tit
----GFCvn----
----GFCvn----

Nữ Tổng số bài gửi : 539
Age : 32
Đến từ : FTU ♥ SM ♥ LFC ♥ GFC

https://www.facebook.com/Super.Ltit

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Corny Fri Apr 17 2009, 12:08

Vâng, e có biết ngay từ tối hôm đó rồi. Đã hỏi nhưng cậu Anton ấy vẫn im thin thít!!!!!
Vâng, đính chính lại là của chị Vmelody :)

@Tit: thế chị đọc hết Letters from the heart p1,2,3 ở LFCtv chưa ạh. Cảm động k tưởng. Lần đầu tiên trong cuộc đời, e mới thấm thía đc cái gì đó là Hillsborough
Corny
Corny
[L]iv' [G]irls:Tinh thể nhưng không lỏng!

Nữ Tổng số bài gửi : 1523
Đến từ : Gerrard's WC

https://www.facebook.com/CornyG8

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by khanhha149 Fri Apr 17 2009, 12:32

Đúng vậy, thảm hoạ Hillsborough thật xúc động! Nó đã tạo ra những cảm xúc qúa tuyệt vời! Liverpool - Câu lạc bộ tuyệt vời nhất thế giới! Nếu cho bánh xe thời gian có quay trở lại, tôi tin chắc chắn rằng 96 cố động viên đó vẫn sẽ mặc chiếc áo đó ấy, đi đến sân cổ vũ cho Liverpool với một tình yêu tràn ngập trong trái tim mình...
khanhha149
khanhha149
----GFCvn----
----GFCvn----

Nữ Tổng số bài gửi : 1413
Age : 28
Đến từ : Anfiled

http://vn.myblog.yahoo.com/nkha149

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by gerrard8x Sat Apr 18 2009, 16:30

Híc lâu lắm rồi mình mới lại được đọc 1 bài viết hay như vậy. Mong rằng sẽ có thật nhiều thành viên tham gia vào Fc để có thật nhiều bài viết như vậy. Chúng ta sẽ mãi ở bên cạnh Liv và G8 thân yêu nhé.Yêu các bạn!
gerrard8x
gerrard8x

Nam Tổng số bài gửi : 7
Age : 34
Đến từ : Bắc Giang

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Gerrard_quanduiaoso Thu Sep 10 2009, 11:14

không biết là có copy ở đâu hok Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] 881829
nhưng thực sự là rất hay
Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] 366735

- copy từ LFCVN
-admin

Gerrard_quanduiaoso
Gerrard_quanduiaoso
----GFCvn----
----GFCvn----

Nữ Tổng số bài gửi : 257
Age : 28
Đến từ : nam định

Về Đầu Trang Go down

Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên] Empty Re: Anfield ơi, xin đừng hững hờ! [bài viết của thành viên]

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết